Relocating to Singapore
Relocating to Singapore
Một ngày cuối tháng 4, tui lang thang giữa Sài Gòn, lòng ngổn ngang đầy những mưu toan, nhầm, lo toan, và suy nghĩ , hôm đó tui nhận được offer sang Sing làm việc.
Đi hay không đi
Thực ra ban đầu tui không có chủ động tìm việc ở Sing, chỉ là một ngày đẹp trời, HR nhắn trên LinkedIn rủ đi apply lại job mà hơn nửa năm trước tui pv tạch (thực ra lần trước cũng là apply cho vui).
Đang sở hữu một mức lương khá khẩm, làm một công việc đúng với mơ ước và sở thích của bản thân, cuộc sống của tui ở Sài Gòn dường như đang đi vào quỹ đạo, không một biến cố nào xảy ra, ừm cuộc sống dễ dàng và buồn tẻ đi trông thấy, mà những lúc như vậy, người ta thường đổi job.
“Đang yên đang lành, đi Sing làm gì, dịch vậy rồi đi có về được không?”
Đây là câu ba tui nói khi tui thông báo lúc mới nhận được offer. Liệu quyết định đi là đúng hay sai? Lỡ rồi qua đó dính dịch mà không về được luôn thì có gì phải nuối tiếc không. Ở Sài Gòn đã F.A sml thì qua bển khả năng cao là sẽ còn codon và ế dài. Báo chí cũng nói nhiều về cuộc sống người Việt ở xứ người, phải cày bừa làm lụng như trâu. Đang sống sung sướng vầy đi qua một mình nơi xứ người không nhà không bạn bè không người yêu thân có ngu lắm không?
Ngoài ra thì năm nay 2021 cũng là năm hạn tam tai tuổi 1997, tránh nhảy việc.
…Năm Tân Sửu này chỉ nên duy trì công việc ổn định, không nên mạo hiểm đầu tư tiền bạc hoặc nhảy việc…
Nhưng không đi thì có bị bỏ lỡ cái gì không? Vì sao nhiều người vẫn tìm đủ mọi cách để đi, còn tui thì ngồi đây mà đắn đo suy nghĩ? Thôi thì liều một phen.
Chuyến bay một hành khách
Sau khi đồng ý offer, tui bắt đầu chuẩn bị giấy tờ làm VISA. Do đang mùa dịch nên cả quy trình phỏng vấn và làm giấy tờ đều qua online hết, cũng tiện, chỉ cần scan passport và bằng đại học rồi gửi qua email cho công ty là được, tầm 3 tuần sau thì có thư đồng ý (IPA) từ bộ nhân lực Singapore, sau đó thì gửi mail resign và chuẩn bị mua vé máy bay rồi đi thôi.
Khá là buồn vì ở Sài Gòn lúc này cũng là ngay lúc dịch bắt đầu bùng lại, có lệnh hạn chế đi lại & mọi người ở công ty cũ đều WFH hết nên tui sẽ phải ra đi mà không có cái tiệc chia tay nào cả, ba má ở Đà Nẵng cũng mắc kẹt không thể đi tiễn. May là cũng còn cái tiệc nhỏ với mấy thằng bạn (trốn lệnh phong tỏa ).
Tui mua vé máy bay trước 1 tháng (1 tháng cũng là thời gian để resign và notice period ở công ty cũ). Xui cái là vừa mua vé xong thì bên Sing dịch bùng mạnh, thế là lịch đi dự kiến bị tạm hoãn lùi lại 1 tháng. Thời gian đó không còn cách nào khác tui phải xin công ty cho làm remote từ Việt Nam, rồi gặp vấn đề là bên Sing không gửi laptop qua được (thủ tục hải quan phức tạp), rồi tui phải xin làm việc trên Remote Desktop, khá là phiền. Cũng may là cái phiền này không kéo dài lâu lắm, sau 2 tuần remote từ Việt Nam thì chính phủ Sing có thông báo là tui được qua sớm.
Có vẻ như là vì dịch + thủ tục xuất nhập cảnh khó khăn, không bất ngờ khi cái sân bay quốc tế TSN lúc này vắng tanh , và hầu hết các chuyến bay đều là chuyến bay chở hàng. Chiếc máy bay tui đi (của Jetstar) cũng chỉ có một hành khách duy nhất là tui, cảm giác như được xài chuyên cơ riêng vậy.
Thủ tục lên xuống may bay và xuất nhập cảnh khá suôn sẻ, chỉ sau 2 giờ bay, tui đã đặt chân tới phi trường Changi và bắt đầu làm thủ tục cách ly 14 ngày ở khách sạn, sau khi xuống máy bay thì có người đợi sẵn và hộ tống tới khách sạn luôn. Khách sạn tui được ở là Fairmont Singapore, khá xịn xò 5* có giá vé hình như là tận 300-500$/đêm (may là công ty trả ). Chà, lần đầu qua Sing đã được trải nghiệm khách sạn 5*. Trải nghiệm cách ly ở Fairmont cũng khá ok, ngoại trừ việc các món ăn đa số là món Ấn nên ăn hoài khá ngán.
Hòa nhập Làm quen với cuộc sống mới
Trong thời gian cách ly thì tui có liên hệ với một vài bạn bè bên Sing để kiếm chỗ ở chung, cũng may là lúc đó có @mocmeo cũng đang chuẩn bị dọn ra đi kiếm nhà mới, và thế là lúc ra trại khu cách ly thì @mocmeo cũng đã tìm xong nhà, chỉ việc xách vali tới và ở (xin cảm ơn @mocmeo rất nhiều).
Nhà tui thuê ở East Central, nằm ngay khu phố đèn đỏ Geylang ahihi , vị trí cũng khá tiện chỉ mất khoảng 30 phút đi MRT là tới công ty. Giá thuê nhà bên Sing thì đương nhiên là đắt lòi rồi, căn tui thuê 55m2 và 2 phòng ngủ có giá tận 2500SGD / tháng (khoảng 42 triệu VNĐ) chưa kể điện nước. (@mocmeo có kể là hồi ổng mới qua thì chỉ dám ở phòng share chung khoảng 400SGD / tháng )
Cuộc sống Singapore mùa dịch cũng không khác ở Sài Gòn bao nhiêu, từ lúc qua thì hầu như tui chỉ ở nhà. Suốt gần 3 tháng từ ngày qua đây là chuỗi ngày dài lặp đi lặp lại giữa việc: sáng dậy mở máy lên WFH, rồi đi ăn cơm, rồi lại chơi game, rồi lại ngủ .
Tính ra cũng có nhiều cái cần tập làm quen từ chuyện đi bên trái, cách di chuyển bằng MRT và Bus ở Sing cho đến cách không cảm thấy sốc khi đi mua đồ bên này (lúc mới qua đi mua cái gì cũng ngồi tính ra tiền Việt, đắt lòi ). Cũng may là có @mocmeo ở chung chỉ hết, nên cũng dễ (lại xin cảm ơn @mocmeo phát nữa ).
Về công việc hay công ty thì cũng không có nhiều thứ để kể lắm vì từ lúc qua tới giờ tui vẫn phải WFH và chỉ mới được 1 lần lên công ty và 1 lần được đi gặp đồng nghiệp ở quán ăn.
(… còn tiếp)